傷寒動(dòng)氣.何以明之.動(dòng)氣者.為筑筑然動(dòng)于腹中者是矣.臟氣不治.隨臟所主.發(fā)泄于臍之四旁.動(dòng)跳筑筑然.謂之動(dòng)氣.難經(jīng)曰.肝內(nèi)證臍左有動(dòng)氣.按之牢若痛.心內(nèi)證臍上有動(dòng)氣.按之牢若痛.肺內(nèi)證臍右有動(dòng)氣.按之牢若痛.腎內(nèi)證臍下有動(dòng)氣.按之牢若痛.是臟氣不治.腹中氣候發(fā)動(dòng)也.動(dòng)氣應(yīng)藏.是皆真氣虛.雖有表里攻發(fā)之證.即不可汗下.經(jīng)曰.動(dòng)氣左右.不可發(fā)汗.汗則頭眩.汗不止.筋惕肉.是發(fā)汗而動(dòng)肝氣者也.動(dòng)氣在左不可下.下之則腹內(nèi)拘急.食不下.動(dòng)氣更。m有身熱.臥則欲蜷.是下之而動(dòng)肝氣者也.動(dòng)氣在上.不可發(fā)汗.汗則氣上沖.正在心端.是發(fā)汗而動(dòng)心氣者也.動(dòng)氣在上不可下.下之則掌握熱煩.身上浮冷.熱汗自泄.欲得水自灌.是下之而動(dòng)心氣者也.動(dòng)氣在右.不可發(fā)汗.汗則衄而渴.心苦煩.飲即吐水.是發(fā)汗而動(dòng)肺氣者也.動(dòng)氣在右不可下.下之則津液內(nèi)竭.咽燥鼻干.頭眩心悸.是下之而動(dòng)肺氣者也.動(dòng)氣在下.不可發(fā)汗.汗則無汗.心中大煩.骨節(jié)苦痛.目運(yùn)惡寒.食則反吐.谷不得下.是發(fā)汗而動(dòng)腎氣者也.動(dòng)氣在下不可下.下之則腹脹滿.卒起頭眩.食則下清谷.心下痞.是下之而動(dòng)腎氣者也.且脾內(nèi)證gydjdsj.org.cn/kuaiji/.當(dāng)臍有動(dòng)氣.經(jīng)特曰臍之四旁動(dòng)氣.不可汗下.獨(dú)不言脾候.當(dāng)臍有動(dòng)氣者.以脾居中州.為胃以行津液.發(fā)汗吐下.獨(dú)先動(dòng)脾.況脾家發(fā)動(dòng)氣者.詎可動(dòng)之也.所以特不言之也.傷寒所以看外證為當(dāng)者.蓋不在脈之可見.必待問之可得者.發(fā)汗吐下.務(wù)要審諦.舉此動(dòng)氣.類可知矣.gydjdsj.org.cn/shiti/